Điểm phim: Sáng đi qua trên đường El Cajón

image.jpg

Cảnh trong phim The morning passing El Cajón Boulevard

Đọc kinh và cúng kiếng tiễn người khuất - nhu cầu tâm linh thiết thực của người Việt - nhưng với người Việt xa xứ thì điều này không phải lúc nào cũng dễ dàng. Chuyện một cô gái sinh ra và lớn lên ở một thị trấn nhỏ bé ở Hoa Kỳ, khám phá lại cội nguồn văn hóa của mình qua những lễ nghi tang chế thuần Việt mà cô đảm đương tại nhà quàn của cô.


Bộ phim tài liệu “The Morning Passing on El Cajón Boulevard” (tựa tiếng Việt trên SBS On Demand 'Sáng đi qua trên đường El Cajon'), kể về những người phụ nữ gốc Việt làm việc trong ngành tang lễ tại Mỹ. Cô Julie Trần có cha mẹ là những người tị nạn, và cô được sinh ra ở Mỹ, hiện đang điều hành việc kinh doanh một nhà tang lễ cho cộng đồng người Việt. Và dù là một người có nhiều kinh nghiệm trong việc tổ chức tang lễ, thế nhưng khi cha của Julie đột ngột qua đời, sự đau khổ đã khiến cô bị lạc lối và hụt hẫng và bối rối không biết phải làm thế nào cho tang lễ của cha.

Xem phim


Cô đã phải tìm đến sự trợ giúp của một người tiền bối trong nghề, và cũng là người đầu tiên mở ra dịch vụ mai tang cho cộng đồng người Việt ở Mỹ vào những năm 80s. Bộ phim tài liệu này tập trung vào sự nghiệp của hai người phụ nữ, và khoảng thời gian Julie trong bệnh viện sau khi cha cô qua đời, và những chi tiết liên quan đến việc tổ chức một tang lễ cho cha.

Ngoài việc cho thấy một khía cạnh về cuộc sống của người Việt ở hải ngoại, bộ phim tài liệu này còn nêu lên vấn đề bức thiết về việc gìn giữ những truyền thống, tập tục, mà ở đây là thông qua việc tổ chức một tang lễ theo kiểu của châu Á nói chung và theo truyền thống người Việt nói riêng.

Như Julie Tran, cô là một người con của gia đình di dân vừa sang Mỹ không quá lâu, mà riêng ngôn ngữ đã bị mai một, thì làm cách nào giữ được các truyền thống thuộc về tâm linh, như là đưa người thân yêu của mình sang thế giới bên kia? Ở đây, dịch vụ an táng là cách mà Julie nối tiếp nền văn hóa, bởi vì cô cho rằng thế hệ của thứ hai nếu không làm gì để gìn giữ nền văn hóa Việt Nam, thì chúng ta sẽ đánh mất nó.

Lý do để Julie Trần đi vào con đường này cũng khá thú vị. Nó bắt đầu từ đám tang của người ông của cô cách đây 20 năm. Khi bác sĩ thông báo đã hết hi vọng, thì chính người tổ chức lễ tang, bà Đỗ Thái Uyên, là người tỉnh táo để có thể đứng ra sắp xếp, hướng dẫn gia đình từng bước đưa người quá cố ra đi một cách êm đẹp, và điều đó dường như đem lại một niềm hi vọng, là một điều đẹp đẽ ngay trong lúc gia đình đang đau khổ nhất.

Cách kể chuyện của phim cũng rất hợp lý, trôi chảy đem lại cho người xem sự dễ chịu. Xem phim, chúng ta như nhìn lại lịch sử cộng đồng người Việt ở hải ngoại theo dòng chảy thời gian. Hình ảnh hai người phụ nữ thuộc hai thế hệ nhưng có chung một mục đích, vừa phải tìm cách hội nhập với cuộc sống mới, đồng thời vừa phải cố gắng gìn giữ những gì gọi là bản sắc dân tộc, kết nối văn hóa truyền thống từ thế hệ trước cho các thế hệ sau.


Share