Nhạc phẩm này luôn ngự trị trong ký ức của các vũ công ở miền Nam.
Hằng đêm, trong ánh đèn màu lung linh huyền ảo của các vũ trường, bản nhạc đầu tiên luôn được cất lên để mờ màn cho đêm dạ vũ có lẽ là bản 'Dừng bước giang hồ' bất hủ với điệu Paso sang trọng dìu dặt gót giai nhân.
Năm 1954.người nghệ sĩ tài hoa này đã một mình tay xách nách mang ba đứa con theo cùng trên con đường Nam tiến.
Bỏ lại sau lưng "miền Bắc âm u mưa phùn rơi" và người vợ đầu mà không một lần thổ lộ lý do.
Miền Nam đón gia đình ông bằng sự hào sảng của tấm lòng cư dân miền nắng ấm để rồi suốt thời gian sau năm 54, âm nhạc của Hoàng Trọng đươc cất cánh theo những văn nghệ sĩ miền Nam nâng bước.
Hơn 200 sáng tác của ông trong thời kỳ này được ra đời và ban nhạc Tiếng Tơ Đồng lừng danh ở miền Nam mà ông là nhạc trưởng và cũng là nhà hòa âm chính cho các chương trình âm nhạc trên Đài Tuyền hình VNCH thời đó.
Hầu như ở bất cứ hẽm hóc nào ở ca đô thị miền Nam trước năm 75, những đêm khi các thanh niên tụ họp và có hai cây guitar họa nhạc thì hầu như bản nhạc 'Dừng bước giang hồ' sẽ luôn được chọn để hòa tấu.
Giai điệu bản nhạc này nó đi vào lòng người miền Nam đến độ gần như thanh niên nào cũng biết nhưng dường như không ai nhớ bản nhạc này, tác giả của nó là nhạc sĩ Hoàng Trọng.
Tài hoa và bất hạnh trong đời sống hôn nhân, nhạc sĩ đã "gà trống nuôi con" cho đến khi con cái của mình khôn lớn trưởng thành ông mới đi thêm bước nữa, mặc dầu trái tim của người nghệ sĩ luôn có những sự rung động với những cảm xúc của riêng mình.
Cuộc gặp gỡ với thi sĩ Hồ Đình Phương nảy nở một tình bạn keo sơn để rồi sau đó hầu hết phần lời của các sáng tác âm nhạc của ông đều do thi sĩ chắp bút.
Lời thơ của Hồ Đình Phương lấp lánh trong nhiều tác phẩm âm nhạc để đời của Hoàng Trọng như: Hai phương trời cách biệt, Bão tình, Ngỡ ngàng, Mộng ban đầu, Mộng lành...trong đó Mộng lành được xem là một minh chứng cho tình bạn "Bá Nha-Tử Kỳ" trong âm nhạc ở miền Nam...
Con tim trách nhiệm và nhân hâu của nhạc sĩ được sự thông hiểu, chia sẽ của người bạn văn nghệ mà Thi sĩ Hồ Đình Phương đã mô tả trong những cậu thơ nhẹ nhàng, chân thành và tha thiết
"Ấy, tơ đồng chờ ta chắp nối
Nhưng nào hồn ta dám nói
Vì muốn duyên còn đẹp hoài
Vì ấm không là tình hoà
Mà ấm khi lòng còn chờ
Thầm ước mơ rồi ước mơ..."
Vậy thôi, có ai mà nhẫn tâm đánh thuế ước mơ phải không?
Mời vào phần audio để nghe toàn bộ nội dung
Nghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại