Mưa chiều kỷ niệm" vẫn mãi là bài ca bất tử trong lòng hai người tuổi trẻ yêu nhau trong mối tình đầu say đắm.
Bài ca đẹp từ lời ca đến giai điệu lẫn hình ảnh và mãi mãi là bài ca bất hủ của hai tác giả vô danh Duy Yên và Quốc Kỳ.
Ở một góc khác của sự tiếc nuối, nhạc sĩ Minh Kỳ với bản nhạc "Mưa trên phố Huế "đưa người nghe về một ký ức ngày mưa ngập tràn kỷ niệm trên đất Huế, về sự mất mát và luyến thương.
Nhạc sĩ Trường Sa thì lại chỉ mất có vài tiếng đồng hồ để ghi lại nỗi nhớ thương người yêu của mình qua màn mưa của một chiều giang trên bến Cần Thơ.
Có lẽ ký ức của mỗi nhạc sĩ về chuyện tình của mình có khác nhau và tùy thuộc vào những hoàn cảnh khác nhau nhưng đều giống nhau ở chỗ, màn mưa mãi là một bối cảnh chung để lòng người cứ "sũng ướt" khi nhớ thương của ký ức lùa về dù cho năm tháng đã qua đi.
Đường phố chưa lên đèn mà lòng người thì đã sáng đèn chờ đợi,chờ được nhìn theo một bóng người tình mơ hồ lẫn khuất nơi cuối phố sau màn mưa chan hòa
Ký ức bừng sáng dậy mỗi khi nhìn qua màn mưa vào một buổi chiều xám xịt. Trời sầu, đất thảm để cho lòng người cảm thán theo mưa nắng của đất trời.
"Trông màn mưa, ngẫm chuyện đời
Thương con sáo nhỏ bên trời quạnh hiu..."
Mời vào phần audio để nghe toàn bộ nội dung
Nghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại