Hàng chục ngàn người Úc, tập hợp lại từ khắp nơi trên cả nước, đòi chấm dứt sự phân biệt giới tính, lạm dụng nơi làm việc và bạo hành gia đình.
Trong bài phát biểu trước Hội nghị thượng đỉnh toàn quốc về an toàn phụ nữ, Thủ tướng thừa nhận, Úc cần phải làm nhiều hơn nữa.
Đây không phải là một vấn đề mới và đây không phải là một vấn đề đơn giản. Nhưng Úc thực sự có vấn đề, mặc dù đã có nhiều thay đổi trong những năm qua, tuy nhiên có rất nhiều thứ vẫn còn y nguyên.
Ông Scott Morrison kể lại những lá thư mà ông từng nhận được, đến từ hàng trăm phụ nữ, kể về những trải nghiệm cá nhân khi "đối đầu" của họ.
Qua tất cả các bức thư và email, tôi cảm thấy được sự tức giận đó. Và cả sự kinh hoàng cùng với nỗi thất vọng khi lối văn hóa này của chúng ta vẫn không thay đổi.
Tuy nhiên những lời ông nói bị một vài người cho là những lời trống rỗng.
Người Úc của năm Grace Tame, một người đã sống sót sau khi bị lạm dụng tình dục, đã đăng trên Twitter rằng:
"Ông Scott vừa kết thúc bài diễn văn khai mạc .... trong đó ông đã chiếm đoạt những lời tiết lộ riêng tư của những người sống sót, tận dụng chúng nhằm đề cao hình ảnh của chính mình."
Ông Scott Morrison cũng đề cập đến vụ việc gây ra những cuộc biểu tình trên toàn quốc.
Có quá nhiều phụ nữ Úc không cảm thấy an toàn, và họ thường xuyên không cảm thấy an toàn, điều này không ổn chút nào. Ngay cả ở nơi đây, chính cái nơi mà tôi đang đứng để nói chuyện với các bạn, thì không phải lúc nào cũng an toàn, và thứ gọi là một cuộc đối thoại về những thất bại lâu dài và nghiêm trọng tại chính nơi làm việc, thì nó đã thất bại ngay chính bên trong Tòa nhà Quốc hội này, từ đó đã trở thành một cuộc trò chuyện cần thiết về kinh nghiệm của phụ nữ ở khắp mọi nơi.
Cô Brittany Higgins cũng đã lên mạng xã hội, tham gia cùng cô Grace Tame, cô viết:
Mặc dù tôi tôn trọng ‘tinh thần chứa đầy tham vọng’ của Thủ tướng ...nhưng tôi không thể liên hệ nổi hành động của Chính phủ này và thứ tình cảm nồng ấm mà họ đang thể hiện.
Một trong những hành động được kêu gọi bao gồm thông qua dự luật Tôn trọng Tại nơi làm việc.
Tuy nhiên thủ lĩnh đối lập Anthony Albanese nói chính phủ đã không thực hiện hành động này.
Rất thất vọng vì tuần trước, chính phủ đã không áp dụng đầy đủ các khuyến nghị trong phúc trình về sự tôn trọng tại nơi làm việc. Phúc trình của Ủy viên Jenkins thật sự rất tốt.
Chính phủ chỉ áp dụng sáu trong số 55 khuyến nghị từ phúc trình này nhằm giải quyết vấn đề quấy rối nơi làm việc.
Khuyến nghị đáng chú ý nhất bị bỏ qua đó là yêu cầu một "nghĩa vụ tích cực" của các chủ nhân trong việc tạo ra một nơi làm việc an toàn và ngăn chặn hành vi quấy rối.
Ông Anthony Albanese nói:
Tôi khuyến khích chính phủ hãy quay lại và xem xét lại phúc trình về sự tôn trọng tại nơi làm việc. Đây là một tai họa đối với xã hội Úc, và chúng ta cần phải làm tốt hơn nữa, khi nói đến việc bảo đảm phụ nữ có thể cảm thấy an toàn ở nơi làm việc cũng như ở nhà.
Hội nghị thượng đỉnh sẽ thông báo một kế hoạch quốc gia mới nhằm giảm bớt bạo lực đối với phụ nữ.
Kế hoạch đang được áp dụng hiện nay là một sáng kiến của chính phủ Gillard từ 12 năm trước - và kế hoạch này sẽ hết hạn vào năm sau.
Những nhà vận động chống bạo hành gia đình – trong đó có Giáo sư Marcia Langton - đang kêu gọi chính phủ hãy tham vấn với cộng đồng nhiều hơn, và hãy đề ra những mục tiêu tham vọng hơn, tại những lĩnh vực mà một số phụ nữ đang gặp hậu quả tồi tệ.
Phụ nữ Thổ dân và Cư dân eo biển Torres có nguy cơ tử vong vì bạo hành gia đình cao gấp 11 lần, và tỉ lệ bị nhập viện vì bạo hành gia đình cao gấp 32 lần. Kế hoạch quốc gia và những lần tái áp dụng kế hoạch này đã dẫn đến những hậu quả không lường trước được trong cộng đồng của chúng ta, một kế hoạch quốc gia như vậy không có tác dụng với chúng ta. Tôi xin lặp lại một lần nữa: Kế hoạch quốc gia không phù hợp với chúng tôi.
Uỷ viên Công bằng Xã hội của Thổ dân và Cư dân eo biển Torres, June Oscar, đang kêu gọi một sự tiếp cận riêng đối với phụ nữ thuộc cộng đồng này.
Đó là bằng chứng cho thấy phụ nữ Thổ dân yêu cầu một bản kế hoạch độc lập, không chỉ là một kế hoạch mà ở đó họ là đối tượng bị gán thêm vào, hoặc được đưa vào cho có. Họ muốn có kế hoạch hành động quốc gia của riêng mình, Úc chưa bao giờ có kế hoạch hành động dành cho phụ nữ thuộc những người Úc đầu tiên, vì vậy chúng tôi luôn có cảm giác mình là người đến sau, hoặc chỉ được thêm vào cho đủ số.
Bây giờ phải đến lúc thực hiện một nhiệm vụ khó khăn đó là biến lời nói thành hành động.