Thế hệ thứ Hai (Bài 111): Nữ tuyển thủ AFL Mai Nguyễn

Mai Nguyen

Nữ tuyển thủ AFL Mai Nguyễn Source: ABC News: Patrick Galloway

AFL Women's là giải bóng bầu dục luật Úc dành cho các nữ tuyển thủ. Mùa đầu tiên của giải đấu này bắt đầu vào tháng 2 năm 2017 với 8 đội. Trong số các nữ tuyển thủ được vinh dự tham gia mùa giải đầu tiên này có một tuyển thủ người Úc gốc Việt - đó là cô gái Mai Nguyễn.


AFL Women's là giải bóng bầu dục luật Úc dành cho các nữ tuyển thủ. Mùa đầu tiên của giải đấu này bắt đầu vào tháng 2 năm 2017 với 8 đội. Trong số các nữ tuyển thủ được vinh dự tham gia mùa giải đầu tiên này có một tuyển thủ người Úc gốc Việt - đó là cô gái Mai Nguyễn.

Sinh ra và lớn lên tại Cabramatta ở phía Tây Nam của Sydney, cha của Mai đến Úc theo diện tị nạn vào đầu thập niên 80 và vợ ông đi theo vài năm sau đó.

Là tuyển thủ của đội GWS Giants, giải AFL Women's đầu tiên chính là cú hích để Mai thực hiện ước mơ thi đấu bóng đá chuyên nghiệp của mình.

Kim Anh: "Là một cô gái người Úc gốc Việt, Mai Nguyễn có gặp thách thức nào liên quan đến vấn đề bản sắc của mình không trong quá trình trưởng thành?"

Mai Nguyễn: "Có chứ. Luôn tồn tại rào cản giữa hai nền văn hóa Úc và Việt. Theo những giá trị truyền thống của văn hóa Việt, thì con cái luôn phải học hành cho thật tốt, còn đối với những cô gái trẻ như chúng tôi thì có khá nhiều vai trò. Trong các gia đình người Việt, tôi nhận thức rất rõ về vai trò của mỗi người trong gia đình, ba thì đi làm kiếm tiền, còn mẹ thì ở nhà chăm sóc nhà cửa và con cái. Tôi nghĩ rằng thể thao khá là xa lạ theo những giá trị truyền thống Việt mặc dù tôi được sinh ra và nuôi dạy trong nền văn học Việt."

Kim Anh: "Lúc nhỏ Mai có thích thể thao và bóng bầu dục Úc (footy) không?"

Mai Nguyễn: "Có. Hồi đó thì tôi chơi cricket (bóng gậy) trước. Tôi sống ở khu đường cao tốc gần Cabramatta, chúng tôi thường chơi bóng ở sân trước nhà và thường xuyên đánh bóng ra đường. Sau đó thì tôi bắt đầu chơi bóng đá, hình như là khi tôi học ở trường tiểu học. Lúc đó chúng tôi là bọn trẻ rất hiếu động so với bọn trẻ bây giờ."

Kim Anh: "Thường thì có vẻ như bọn con trai thích chơi footy hơn là con gái phải không Mai?"

Mai Nguyễn: "Đúng vậy, chắc chắn rồi. Footy từng là môn thể thao do đàn ông thống trị trong quá trình tôi trưởng thành. Nhưng thời đại bây giờ đã thay đổi.

Lúc đó tôi thích chơi bóng đá chủ yếu là vì sở thích thôi, tôi chả có mục đích gì cả. Lúc đó bọn trẻ chơi bóng đá suốt ngày và tôi cứ thế chơi chung với mọi người thôi. Tôi chơi bóng đá từ rất sớm rồi và lúc đó ba mẹ nói với tôi mãi về chuyện này."
Mai Nguyen
Gia đình Mai Nguyễn sống ở vùng Cabramatta ở phía Tây Nam Sydney (ABC News – Supplied) Source: ABC News - Supplied
Kim Anh: "Lúc đó ba mẹ Mai có phản ứng gì? Ba mẹ Mai nghĩ gì khi thấy con gái mình thích chơi bóng đá như vậy? "

Mai Nguyễn: "Ban đầu ba mẹ tôi cảm thấy sốc đó, nhất là mẹ tôi. Mẹ tôi lúc nào cũng làm những việc như nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, tôi nghĩ mẹ đang thực hiện vai trò của mình theo những giá trị Việt truyền thống. Mẹ tôi lúc nào cũng chỉ dẫn cho tôi cách nấu nướng hay làm những chuyện khác nữa, nhưng tôi lại không thích mấy chuyện đó cho lắm, tôi chỉ thích ra ngoài chơi với các anh thôi.

Ở ngoài có nhiều trò vui hơn, tôi nhớ là tôi đã phản đối và nói với mẹ tôi rằng tôi sẽ làm những chuyện đó sau. Tôi nghĩ là mẹ tôi không thích những thứ tôi làm cho lắm đâu, nhưng mẹ tôi vẫn chấp nhận và ủng hộ những chuyện tôi làm."

Kim Anh: "Khi nào thì Mai muốn theo đuổi sự nghiệp AFL?"

Mai Nguyễn: "Sau khi tôi đã vượt qua được kỳ thi HSC vào năm học lớp 12, tôi được nhận vào trường đại học, và mẹ tôi rất vui về chuyện này. Mẹ luôn nói với tôi rằng ba mẹ đến Úc và làm việc vất vả để mong con cái nhận được nền giáo dục tốt. Vì vậy mẹ tôi rất vui khi tôi vào được đại học. Có lẽ chính điều này đã khiến mẹ tôi chấp nhận rằng tôi có thể tiếp tục chơi bóng như là một thú tiêu khiển. Khi tôi học năm nhất ở Đại học Sydney, tôi đã tham gia đội bóng của trường. Và cho đến bây giờ thì mẹ rất ủng hộ tôi vì tôi đã lấy được bằng đại học và thành công trong công việc của mình."

Kim Anh: "Có nghĩa là lúc đó Mai làm việc trong ngành vật lý trị liệu, còn chơi bóng đá chỉ là sở thích?"

Mai Nguyễn: "Đúng vậy. Khi tôi 18 tuổi, tôi chủ yếu tập trung vào việc học hành ở trường đại học, đạt được thành công và mục tiêu trong ngành nghề vật lý trị liệu. Lúc đó, tôi chơi bóng ở AFL như một sở thích mà thôi, cho vui và cũng là vì tôi yêu thích môn thể thao này.

Tôi chơi bóng đá chẳng vì điều gì cả, tôi nghĩ rằng tôi chơi bóng vì đó là niềm đam mê thứ hai của tôi. Lúc đó tôi còn trẻ mà, học tập vẫn là ưu tiên hàng đầu. Nhưng bây giờ thì bóng đá ngày càng trở nên quan trọng đối với tôi và tôi thật sự đam mê môn thể thao này."

Kim Anh: "Khi nào thì Mai quyết định chuyển hướng, tập trung hơn vào footy?"

Mai Nguyễn: "Cách đây cũng không lâu lắm đâu. Tôi đã chơi bóng 7-8 năm nhưng vẫn chưa từng tham gia giải bóng bầu dục quốc gia Úc. Cách đây khoảng 1-2 năm, tôi nghĩ đến chuyện tập trung nhiều hơn cho ngành nghề của mình, tôi muốn quay trở lại trường đại học đế tiếp tục học tiếp bằng thạc sĩ.

Nhưng khi họ ra thông báo về giải AFL nữ, tôi nhận ra rằng đây là cơ hội ngàn năm mới có một lần trong cuộc đời tôi. Đó chính là lúc kế hoạch và mục tiêu của tôi thay đổi hoàn toàn. Tôi muốn tập trung nhiều hơn vào bóng bầu dục. Nếu không có giải AFL nữ đó thì có lẽ tôi đã nghỉ chơi bóng footy rồi."
Kim Anh: "Lúc đó ba mẹ phản ứng thế nào về sự thay đổi này của Mai?"

Mai Nguyễn: "Tôi nghĩ là ba mẹ vui mừng cho tôi vì tôi tiếp tục theo đuổi những gì tôi yêu thích nhưng ba mẹ cũng lo lắng lắm. Ba mẹ lo lắng về khía cạnh tài chính. Ba mẹ không biết là làm thế nào tôi có thể kiếm tiền đủ sống trong thời gian huấn luyện, từ 10-15 giờ mỗi tuần và chơi bóng hàng giờ vào cuối tuần.

Lúc đó tôi đã thuyết phục ba mẹ tôi rằng tôi vẫn có thể vừa làm công việc vật lý trị liệu vừa chơi bóng. Đúng là khó khăn thật đấy nhưng tôi vẫn chịu được.

Ba mẹ tôi có đi xem tôi chơi bóng, mẹ tôi thích lắm, ba tôi thì muốn đi xem tôi thi đấu nữa. Mọi chuyện đều tốt đẹp cả."

Kim Anh: "Ba mẹ có lo lắng khi thấy Mai thi đấu không vì đây là một môn thể thao khá mạnh bạo và khiến người chơi dễ bị chấn thương?"

Mai Nguyễn: "Sự thật đúng là như vậy. Khi ba mẹ xem tôi đấu trận đầu tiên, may mắn là tôi không bị thương gì hết. Mẹ tôi lo lắm, còn ba tôi thì thích xem vô cùng.

Tôi vừa bị chấn thương trong trận đấu gần đây. Tôi bị chấn thương ở đầu gối bên trái và phải phẫu thuật cách đây 2 ngày. Mẹ tôi cứ lo rằng không biết tôi có phải tiếp tục chơi bóng hay không. Tôi bị chấn thương và không thể đứng được nên mẹ cứ lo lắng rằng tôi sẽ phải từ bỏ công việc của mình.

Tôi phải giải thích cho mẹ rằng nếu thời gian có quay trở lại thì tôi vẫn lựa chọn như vậy, đó là một cơ hội cho tôi, bị chấn thương là một phần của thể thao, bạn không thể tránh khỏi những rủi ro đó.

Tôi nghĩ là mẹ tôi hy vọng rằng tôi không chơi bóng nữa vì tôi không chơi bóng trong vòng 6 tháng tới. Nhưng tôi vẫn muốn tiếp tục chơi bóng tiếp, chấn thương khiến tôi có thêm động lực để tôi quay trở lại sân cỏ và tham gia thi đấu tiếp vào năm tới."

Kim Anh: "Mai gặp thách thức gì khi chơi footy  trong khi đây là môn thể thao chủ yếu dành cho đàn ông?"

Mai Nguyễn: "Tôi nghĩ rằng những khó khăn chủ yếu ở giai đoạn đầu khi giải đấu AFL nữ mới được đưa ra. Ban đầu chúng tôi chỉ được trả lương theo từng giai đoạn, nhưng bây giờ thì được trả cho toàn bộ chương trình.

Sự hiện diện của giải đấu AFL Nữ sẽ đảm bảo môn thể thao dành cho nam giới và chương trình Auskick được nhiều người yêu thích sẽ vẫn nhận được nhiều ủng hộ cùng với sự gia tăng ảnh hưởng của những nhân vật nữ tiên phong của môn thể thao này.

Tôi vẫn cảm thấy phấn khích với mục tiêu đã đề ra. Tôi vẫn yêu thích môn thể thao này và muốn tiếp tục theo đuổi con đường này lâu dài, có thể là trong vòng 4-5 năm nữa, cho đến khi nào thể lực của tôi vẫn cho phép tôi tiếp tục chơi."
Mai Nguyen
Mai Nguyễn thi đấu cho đội GWS Giants (gwsgiants.com.au) Source: gwsgiants.com.au
Kim Anh: "Đối với gia đình người Việt thì thể thao không quan trọng bằng chuyện con cái học hành thành tài và có được công việc và cuộc sống ổn định. Mai có nghĩ rằng theo đuổi sự nghiệp AFL có thể bảo đảm được cuộc sống không?"

Mai Nguyễn: "Tôi nghĩ là chắc chắn được. Đối với chúng tôi thì quả thật năm đầu tiên rất khó khăn. Chúng tôi phải trải qua huấn luyện rất nặng nhọc, và tôi ngủ rất ít.

Một ngày bình thường của tôi như thế này: tôi đến chỗ làm khoảng 7-7 giờ rưỡi sáng và kết thúc khoảng 3-4 giờ chiều. Sau đó tôi đến nơi huấn luyện vào 5 giờ chiều và tập luyện đến 10 giờ tối mới ăn tối. Quả là một ngày rất dài. Nhưng tôi vẫn chịu được. Không may là tôi vẫn phải đi làm, tôi không thể làm 7-8 tiếng một tuần. Tất cả các ngày phép tôi đều dành cả cho việc huấn luyện.

Tôi phải giảm thời gian làm việc của mình từ 38 giờ một tuần xuống còn 30 giờ để dành thời gian để nghỉ ngơi và làm những việc thường ngày khác.

Cũng may là tôi vẫn chịu được áp lực đó và không bị chấn thương nào. Tôi nghĩ là tôi vẫn có thể duy trì được cả hai công việc cùng lúc. Thi đấu toàn thời gian và làm việc trong lĩnh vực vật lý trị liệu bán thời gian."

Kim Anh: "Như Mai đã nói Mai gặp nhiều thách thức để trở thành cầu thủ footy chuyên nghiệp như phải tập luyện vất vả, dễ bị chấn thương, rồi những khó khăn về tài chính trong giai đoạn đầu. Vậy có bao giờ Mai nghĩ rằng mình sẽ không chơi bóng nữa?"

Mai Nguyễn: "Tôi biết là có những lúc rất khó khăn mà tôi phải đối mặt. Chẳng hạn như chấn thương đầu gối khiến tôi cần thời gian để hồi phục, có thể đến cả năm. Nhưng tôi nghĩ rằng điều đó sẽ không khiến tôi dừng lại và từ bỏ ước mơ của mình. Một chấn thương không khiến tôi dừng lại.

Tôi vẫn mong muốn được trở lại sân đấu vì tôi nghĩ rằng tôi vẫn còn sức để cống hiến nhiều hơn nữa cho trận đấu.

Khi tôi bị chấn thương đầu gối, họ phát hiện ra vài vấn đề ở chân của tôi. Tôi vừa trải qua cuộc phẫu thuật ở chân và tôi cần thêm 6 tháng nữa để hồi phục. Và có nhiều lời đồn đoán rằng liệu tôi có thể quay lại thi đấu hay không.

Nhưng với tôi, tôi vẫn tin rằng tôi còn trẻ và đủ sức để quay lại, sau khi thể lực của tôi đã hồi phục. Tôi chưa hề nghĩ đến chuyện về hưu ngay cả khi tôi vừa bị chấn thương mà chỉ nghĩ rằng sẽ quay lại thi đấu tốt hơn.

Tôi nghĩ rằng hầu hết cả môn thể thao, kể cả footy, đều là những môn thể thao đòi hỏi tinh thần cao. Về mặt thể lực thì không khác nhau lắm, chúng tôi vẫn tiếp tục chơi và ghi điểm và tinh thần đóng vai trò rất quan trọng.
"Tôi tin rằng sau khi phẫu thuật và tuân theo các chỉ dẫn, tôi sẽ quay trở lại thi đấu mạnh mẽ hơn. Tôi không hề nghĩ đến chuyện từ bỏ chơi bóng bởi vì cuộc chơi chỉ mới bắt đầu, tôi vẫn còn rất nhiều thứ để cống hiến cho giải đấu."

Kim Anh: "Mai có nghĩ rằng mình phải hy sinh điều gì đó trong cuộc sống để giữ niềm đam mê với footy và tiếp tục thi đấu?"

Mai Nguyễn: "Tôi nghĩ rằng mình chỉ phải hy sinh một số chuyện nhỏ thôi như không còn nhiều thời gian cho bạn bè nữa. Chẳng hạn như trước đây sau giờ làm việc hay cuối tuần, mình có thể hẹn hò với bạn bè ăn tối, còn bây giờ thì không còn thời gian cho chuyện đó nữa. Thời gian dành cho tập luyện và hồi phục. Tôi nghĩ rằng mình phải hy sinh khía cạnh đó trong cuộc sống xã hội của bản thân để theo đuổi những gì mình yêu thích."

Kim Anh: "Còn sức khỏe thì thế nào?"

Mai Nguyễn: "Thành thật mà nói khi chơi bóng tôi chẳng hề nghĩ đến chuyện chấn thương và xem đó là rào cản khi chơi thể thao. Tôi nghĩ rằng tất cả mọi chuyện trong cuộc sống đều tồn tại những rủi ro, chẳng hạn như khi lái xe ta cũng có thể bị thương do tai nạn xe hơi chẳng hạn.

Tôi chẳng hề nghĩ đến chuyện chấn thương khi chơi footy, có thể là do 7-8 năm qua khi chơi bóng, tôi hầu như không bị chấn thương nặng nào. Bây giờ thì tôi bị hai chấn thương nặng trong vòng 6 tháng qua nhưng tôi cũng không nghĩ gì cả.

Tôi chỉ nghĩ rằng hãy làm những chuyện mình yêu thích, không để chuyện bị chấn thương ngăn cản mình đạt được mục tiêu và đam mê của mình."




Share