Nhà tâm lý học Pearl Proud sống tại thành phố Perth là một trong nhiều người Úc lo lắng về tình trạng bạo loạn chết người ở đất nước Nam Phi, nơi cô sinh ra.
Tôi lớn lên ở Durban, tôi còn đại gia đình của mình ở Johannesburg, và tôi có nhiều bạn bè trên khắp đất nước. Họ đều rất lo lắng khi thấy tốc độ bạo lực leo thang đã xảy ra. Và tình huống thật sự căng thẳng, bạn biết đấy, về mặt tâm lý, tình cảm, và cả thực tế những gì xảy ra trong nước. Tôi không nghĩ rằng chính phủ Nam Phi đã chuẩn bị cho những gì đã xảy ra. Và tôi nghĩ bây giờ họ đã thừa nhận rằng gía mà họ có thể chuẩn bị tốt hơn và phản ứng nhanh hơn với những gì đã xảy ra.
Bạo lực đã nhấn chìm thành phố Johannesburg và Durban vào tuần trước, sau khi nổ ra các cuộc biểu tình phản ứng trước việc bỏ tù cựu tổng thống Jacob Zuma, hiện nay ông đang phải đối mặt với các cáo buộc tham nhũng.
Các cuộc biểu tình đã biến thành sự cướp bóc và tàn phá, do cơn tức giận lan rộng về nỗi khó khăn và sự bất bình đẳng mà các cộng đồng chủ yếu là người da đen ở Nam Phi đang phải chịu đựng.
Tình trạng bất ổn đã trở nên tồi tệ nhất tại Nam Phi trong gần ba mươi năm qua, và cộng thêm dịch bệnh COVID-19 giới hạn việc quay trở về thăm nhà, cô Proud đành phải giữ liên lạc chặt chẽ với gia đình của mình ở Durban.
Điều này đã gây thất vọng lớn cho người dân Nam Phi, thực tế là nó xảy ra giữa lúc mọi người đã bị quá tải vì dịch bệnh, vốn xảy ra cho tất cả chúng ta, những cộng đồng bị phân tán khắp nơi, chúng tôi đang rất đau khổ. Bây giờ chúng tôi còn có thêm một mối lo ngại khác nữa về tình trạng tồi tệ của các vấn đề quốc nội.
Tình trạng bất ổn đã khiến các dịch vụ và hàng hoá thiết yếu trên khắp Nam Phi trở nên khan hiếm trầm trọng, bao gồm thực phẩm, nhiên liệu và thuốc men.
Tôi có gia đình sống ở cả hai nơi, một nơi mà chúng tôi gọi là khu vực châu Phi, hay là khu vực da đen tại Durban và hai là khu vực hỗn hợp, từng là vùng của người da trắng ở Nam Phi. Tác động đều rất dữ dội tại những nơi gia đình tôi sinh sống. Những khu vực chủ yếu đông người da đen là bị thiệt hại nhiều nhất, gia đình tôi sống trong những khu vực đó, họ phải đương đầu và đối phó với sự tàn phá và hành vi phá hoại.
Khi những người thân trong gia đình cô Proud mạo hiểm đi ra ngoài mua thực phẩm hoặc vật dụng, họ đã phải đối mặt với những chốt chặn trên đường phố do chính những người dân có vũ trang xây dựng.
Những mặt hàng căn bản như bánh mì và sữa, mọi người cũng không thể mua được. Và những lời phản hồi cũng tương tự như vậy, họ nói họ đang cố gắng bảo vệ việc kinh doanh và nhà cửa nơi họ sinh sống. Vì vậy họ đã và đang thiết lập các rào chắn để bảo vệ họ ngay trong các cửa hàng, hoặc ngay trong khu vực kinh doanh của họ, để những người sống bên ngoài các khu vực đó không thể vào được, họ sợ rằng nếu những người đó vào thì sẽ cướp bóc hoặc phá hủy cơ sở hạ tầng của họ, điều này có nghĩa là đối với những khu vực không có nhiều dịch vụ, thì những người sống ở đó khó có thể đi đến các khu vực có dịch vụ để mua các nguồn thực phẩm căn bản.
Quân đội và cảnh sát Nam Phi đang dần tháo dỡ các rào chắn và bắt giữ những kẻ bạo loạn.
Tuy nhiên, muốn phục hồi từ tình trạng bất ổn có thể mất nhiều năm.
Phiên tòa xét xử tham nhũng chống lại ông Zuma vẫn đang tiếp tục, và Tổng thống kế nhiệm ông Cyril Ramaphosa nói các cuộc biểu tình là một nỗ lực có chủ ý, được dàn dựng nhằm gây bất ổn cho chính phủ của ông.
Bà Proud nói rằng cuộc bạo loạn tồi tệ nhất ở Nam Phi trong 30 năm là cơ hội để các nhà lãnh đạo nước này đưa ra giải pháp chính trị nhằm giải quyết tình trạng đói nghèo và bất bình đẳng của nhiều thế hệ.
Tôi rất vui khi nói rằng gia đình tôi vẫn an toàn, không ai bị thương, và đây cũng là vì mục tiêu của sự bất mãn không nhằm chống lại con người. Mà đây là sự bất mãn đối với cơ sở hạ tầng. Những người đó lấy đi những thứ mà họ nghĩ là họ đáng được hưởng. Bởi vì họ đã chịu đựng và đã khốn khổ. Vì vậy đây không phải là tình huống mà người dân Nam Phi đang chiến đấu với nhau. Đây là sự bất bình, mức độ vô chính phủ đang được thể hiện nhằm chống lại quyền lực tại Nam Phi, và người dân cảm thấy rằng họ đang có cơ hội để trút bỏ nỗi thất vọng và sự tức giận của mình.