Tôi từng rất gầy, cũng đã từng rất mập. Tôi từng hàng ngày đếm lượng calories cho vào miệng, đứng trên bàn cân và đánh giá cân nặng của mình. Nhưng cũng có thời gian tôi không đoái hoài mấy đến cân nặng của mình.
Thế nào là khoẻ mạnh? Thế nào là thừa cân?
Làm sao tôi có thể phân biệt chúng?
Đó là một câu hỏi khó trả lời.
Vào tháng 3, tôi đã may mắn được tham gia làm khán giả trong chương trình Q&A trên ABC tập "Tất cả về nữ giới" và có cơ hội vấn đáp Lindy West. Lindy là một nhà văn sống tại Seattle, là một người đấu tranh cho nữ quyền và đang vận động mọi người chấp nhận và ủng hộ việc thừa cân. Mặc dù là fan của Lindy, tôi quyết định hỏi Lindy liệu việc vận động chấp nhận thừa cân sẽ khiến bệnh béo phì và các vấn đề sức khoẻ ngày một gia tăng.
Câu trả lời của Lindy không thực sự để lại trong tôi nhiều ấn tượng. Trong câu trả lời, Lindy căn bản nhấn mạnh tầm quan trọng của việc cần phải yêu cơ thể mình và tuyên bố "Về mặt đạo đức mà nói, chúng ta không thực sự phải sống khoẻ mạnh."
"Sống khoẻ mạnh ư? Có chứ. Chúng ta có cần phải gầy không ư? Không."
Đó là điều tôi muốn nói với Lindy.
"Tôi muốn làm gì với cơ thể tôi là quyền của tôi": nghe rất ích kỷ
Nếu không phải cho bản thân thì chẳng lẽ chúng ta cũng không muốn khoẻ mạnh hơn cho gia đình, người thân và bạn bè của chúng ta? Cách chúng ta đối xử với cơ thể sẽ ảnh hưởng lớn tới cuộc sống sau này, như việc liệu chúng ta có thể sống lâu và không mắc bệnh tật hay không. Và nếu bạn may mắn sống ở đất nước có hệ thống cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khoẻ nhanh chóng và miễn phí, việc bạn khoẻ mạnh sẽ mang lại nhiều lợi ích, như giảm thời gian đợi khám, và số tiền đáng lẽ phải dùng để chữa bệnh có thể được dùng vào việc nghiên cứu tìm ra các phương pháp phòng ngừa bệnh cho tất cả mọi người.
Những khẩu hiệu như "tôi muốn làm gì với cơ thể tôi là quyền của tôi" nghe có vẻ đúng lý, nhưng đồng thời cũng rất ích kỉ. Đúng là làm gì với cơ thể chúng ta là do chúng ta quyết định, nhưng nên nhớ rằng đã từng có nhiều người từng quyết định rằng họ muốn hút thuốc, và có người từng muốn lái xe khi say rượu.
Nhưng tôi cũng muốn làm rõ điều này. Đúng là xã hội của ta hay nhục mạ và lấy người mập ra làm trò đùa. Tôi hiểu vì tôi đã từng hứng chịu những lời nhục mạ, chế giễu đó. Thế nhưng chúng ta cần nhớ rằng ở Úc, càng ngày càng có nhiều người thừa cân.
Thực vậy, và có nhiều nguy cơ mắc các bệnh liên quan tới béo phì. Chỉ cần thừa cân một chút cũng có thể gây ra các vấn đề sức khoẻ. Nghiên cứu cho thấy chỉ số BMI cao sẽ tăng nguy cơ mắc các bệnh tim mạch, thoái hoá khớp, đái đường và ung thư.
Chúng ta cũng biết rằng nguyên nhân khiến ai đó tăng cân và trở nên béo phì thường phức tạp và đa dạng. Không phải ai cũng có thể tìm mua thực phẩm bổ dưỡng, thế nên thật không mấy ngạc nhiên khi những người mắc bệnh béo phì thường sống ở những khu vực kinh tế kém phát triển và cộng đồng Thổ dân. Vì vậy thật tuyệt khi những người như Jamie Oliver đang cố gắng quảng bá các bữa ăn bổ dưỡng mà không quá tốn kém.
Ở Úc, , và giải quyết các vấn đề gây ra bởi béo phì ước tính tốn hệ thống y tế của Úc .
Source: Pixabay
...ăn uống càng ngày càng trở thành một hoạt động phức tạp và gắn liền với cảm xúc.
Theo Tổ chức Sức khoẻ Thế giới (WHO), nguyên nhân của khủng hoảng béo phì toàn cầu là do sự gia tăng của các loại thức ăn nhiều caloríe, thiên hướng ngồi nhiều trong cuộc sống hàng ngày và quá trình đô thị hoá. Chúng ta cần phải hoạt động nhiều hơn, ăn nhiều rau hơn, ít chất béo và đường đi. Thế nhưng với nhiều người, hoặc ít nhất với tôi, ăn uống càng ngày càng trở thành một hoạt động phức tạp và gắn liền với cảm xúc. Tôi ăn khi vui, tôi ăn khi buồn. Tôi đã cố kiểm soát việc ăn uống và nhiều lúc, tôi cảm thấy tội lỗi.
Lindy West kêu gọi khán giả của ABC hãy để "mọi người được sống đầy khí thế và hạnh phúc". Chẳng phải đó là điều tất cả chúng ta mong muốn?
Năm ngoái, tôi bị stress và ăn rất nhiều. Kết quả là tôi tăng 15 kg. Thế nhưng dù tôi yêu bản thân mình nhưng tôi không thấy "đầy khí thế" chút nào. Tôi chỉ thấy mệt. Chân tôi đau, tôi bị khó ngủ và mất nghị lực.
Tôi muốn sống khoẻ mạnh hơn là chỉ chấp nhận hoàn cảnh. Có lúc tôi rất quyết tâm; có lúc tôi mất khí thế. Nhưng tôi vẫn cố gắng để đạt được cân bằng trong cuộc sống thay vì sống với cảm giác tội lỗi. Nói tóm lại, tôi muốn giảm cân vì tôi muốn sống hạnh phúc, đầy khí thế và khoẻ mạnh, chứ không phải để "gầy hơn".