Bây giờ là 3 giờ chiều và các học sinh từ trường Troitske đổ dồn lên một chiếc xe buýt lớn màu vàng để về nhà.
Có hàng chục đứa trẻ theo học tại đây, tất cả đều ham học.
Hầu hết đều hòa vào tiếng cười khúc khích, khi gặp đội truyền hình của đài SBS.
Đó là những đứa trẻ bình thường, thế nhưng chẳng bình thường chút nào trong tình huống nầy.
Các lớp học chỉ cách tuyến đầu của quân đội Ukraine có 700 mét.
Bà Marina Vertsanova là hiệu trưởng của trường.
“Hồi năm 2019, đạn pháo kích rơi xuống gần trường học nhưng chẳng ai bị thương, chúng tôi biết cách và khi nào phải xuống hầm trú ẩn”, Marina Vertsanova.
Viễn tượng về một cuộc chiến tranh mới, với một kẻ thù mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần, đã làm cho cộng đồng nầy kinh hãi.
“Chẳng ai trong chúng tôi muốn ở đó, nơi có thể xảy ra một trận chiến mới, chẳng ai muốn chiến tranh xảy ra lần nữa".
"Mọi gia đình chịu nhiều đau khổ, trẻ em cũng bị nhiều đau thương và chúng tôi không thể để cho chuyện đó xảy ra”, Marina Vertsanova.
Trong khi đó, ngôi làng kế cận là Novozvanivka trông vắng vẻ như bỏ hoang, hầu hết nhà cửa đều trống vắng.
Khi cuộc chiến xảy ra giữa quân đội Ukraine và phe ly khai hồi năm 2014, người nào có thể rời đi thì họ đã bỏ làng mạc lánh nạn.
Còn đối với bà mẹ có 6 con là bà Lada Naumchuk thì đó không phải là giải pháp, vì vậy bà phải chăm lo cho gia đình trong vùng lửa đạn.
“Cuộc sống của chúng tôi hết sức khó khăn, phải luôn núp dưới hầm nhà".
"Chẳng có xe buýt, không có điện trong 4 tháng qua và phải nấu nướng trên bếp lửa".
"Chúng tôi phải chạy từ nhà xuống hầm rượu để tránh miểng đạn pháo kích bay tứ phương”, Lada Naumchuk.
Không khí thật yên tỉnh và mới đây lại càng vắng lặng hơn.
Bà cho biết muốn mọi chuyện bình an như vậy.
“Dĩ nhiên chúng tôi chẳng muốn có chiến tranh, do mấy đứa trẻ hãy còn nhỏ".
"Thế nhưng mọi chuyện chẳng tùy thuộc vào chúng tôi, mà do các nhà lãnh đạo, đó là những gì tôi có thể nói, chúng tôi chỉ muốn hoà bình mà thôi”, Lada Naumchuk.
“Biết đâu, tất cả chúng ta đều đi bộ dưới thiên đường, vậy thôi”, Olena Trofimenko.
Trong khi đó lực lượng chiến đấu và dân thường ở quá gần nhau, đã dẫn đến vô số thảm kịch trong suốt cuộc xung đột kéo dài 8 năm này.
Khi quân đội Ukraine sử dụng các khu đất trống trong làng để làm nơi trú ẩn tạm thời, thị trấn trở thành mục tiêu của lực lượng ly khai do Nga hậu thuẫn chỉ cách đó vài kí lô mét.
Cô Olena Trofimenko biết chính xác nơi phát ra pháo kích và có thể chỉ ra các vị trí phóng ra, trên các ngọn đồi ở phía xa.
Cô ấy đọc một lời cầu nguyện, khi bước vào một nơi gọi là nhà, nó hầu như không phù hợp để làm nơi cư trú.
Ngôi nhà thực sự của cô đã bị đạn pháo kích phá hủy.
“Tôi không thể sống tại đó chút nào hết, nhà cửa rồi trang trại bị hư hại nhưng con bò cái vẫn còn đó, nó nhìn tôi như thể nói với tôi rằng ‘Hãy mang tôi trở lại cuộc sống thường nhật’, tôi cố gắng nhưng không thể được”, Olena Trofimenko.
Cô lo lắng về những gì xảy ra trong những tuần lễ sắp tới.
“Biết đâu, tất cả chúng ta đều đi bộ dưới thiên đường, vậy thôi”, Olena Trofimenko.
Trong khi đó Liên Hiệp Quốc cho biết, trên toàn bộ các khu vực do chính phủ và phe ly khai kiểm soát, đã có 110 thường dân tử vong đã được ghi nhận vào năm rồi, đó là con số thương vong hàng năm thấp nhất kể từ khi cuộc giao tranh bắt đầu.
Ngay khi một cuộc xung đột lắng xuống, sự chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh lớn hơn lại nổ ra.
Một cuộc chiến có thể sẽ cướp đi sinh mạng của nhiều thường dân hơn.
Thêm thông tin và cập nhật Like Nghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại