Kêu gọi cải tiến dịch vụ khẩn cấp cho người khuyết tật

RAAF airmen and a paramedic help an elderly evacuee

RAAF airmen and a paramedic help an elderly evacuee Source: AAP

Trước những lo ngại rằng người khuyết tật ở Úc không được hỗ trợ hoặc khó tiếp cận các điều kiện mà họ cần trong lúc đi lánh nạn cháy rừng, nhiều người kêu gọi cải cách việc lên kế hoạch và quản lý thảm họa, trong đó cần chú trọng đến những người dễ bị tổn thương.


Khi Gaele Sobott đến thăm mẹ cô ở South Coast, New South Wales cũng là lúc lời kêu gọi di tản do cháy rừng được đưa ra vào ngày 3 tháng 1. Cô Sobott, người mắc chứng loạn dưỡng cơ và sử dụng xe điện ba bánh, đã nhanh chóng lái xe đến một trung tâm sơ tán gần đó cùng với người mẹ 88 tuổi của cô, người mắc chứng mất trí nhớ.

Trung tâm sơ tán được cải tạo từ một sân bóng rổ, tập trung rất đông người và không có các điều kiện thân thiện với người khuyết tật như họ có ở nhà. Hai mẹ con cô nhận thấy mọi thứ ở đó không thoải mái nên họ di chuyển đến một ngôi làng dành cho người nghỉ hưu ở gần đó. Nhưng họ lại sớm rời đi vì mẹ của cô Sobott không thích ở đó. Họ miễn cưỡng quay về trung tâm sơ tán.

"Các nhân viên hỗ trợ khẩn cấp đều sẵn lòng giúp đỡ. Nhưng vấn đề chính là họ không nắm vững các kỹ năng cần thiết để chăm sóc người khuyết tật và người sức khỏe kém. Họ tìm thấy nệm trên sàn nhà cho chúng tôi, nhưng nếu xuống sàn nhà thì cả mẹ tôi và tôi đều không thể tự leo lên xe. Như vậy rất khó để đưa mẹ tôi đi vệ sinh, thực sự rất phiền phức." - Cô Sobott nói.

Cô Sobott nói rằng trung tâm sơ tán là nơi có sự hỗ trợ cộng đồng mạnh mẽ nhưng cô không thể ở lại đó:

"Cuối cùng, tôi đã đưa mẹ tôi ra khỏi trung tâm sơ tán vì quá buồn phiền. Chúng tôi về nhà vào giữa đêm. Đến lúc này thì chúng tôi biết rằng mình được các nhân viên cứu hỏa bảo vệ và tôi nghĩ rằng sự nguy hiểm khi ở đây còn đỡ hơn là sự căng thẳng mà chúng tôi phải chịu đựng trong trung tâm sơ tán. "
Câu chuyện của cô Sobott không phải là duy nhất. Tổ chức Y tế Thế giới và Hội đồng Kinh tế và Xã hội Liên Hiệp Quốc đều lưu ý rằng người khuyết tật có nguy cơ bị thiếu quan tâm trong thời gian xảy ra thảm họa.
Michelle Villeneuve là phó giáo sư tại Trung tâm nghiên cứu và chính sách khuyết tật của Đại học Sydney. Bà cho biết:

"Về cơ bản thì lý do khiến họ gặp nhiều rủi ro hơn là vì họ không tiếp cận được các thông tin hướng dẫn đã chuẩn bị sẵn. Bởi vì thông tin phổ biến thường không theo định dạng mà họ có thể hiểu và sử dụng được. Đó là vấn đề cơ bản, giống như bị loại ra khỏi các hoạt động cộng đồng thông thường, người khuyết tật đã bị loại khỏi hoạt động chính của quản lý khẩn cấp. "

Cô Sobott nói rằng trải nghiệm của cô đã dẫn đến lo ngại về các cơ sở hạ tầng khẩn cấp có thể tiếp cận được trên cả nước:

"Tôi cảm thấy phiền lòng về việc thiếu cơ sở hạ tầng khẩn cấp, thiếu kế hoạch cho người khuyết tật trong tình huống khẩn cấp, để họ có thể di tản. Mọi người đang hết sức giúp đỡ chúng tôi với nguồn lực rất hạn chế. Nhưng điều khiến tôi tức giận là nguồn lực bị hạn chế. Điều đó không nên xảy ra. "

Tiến sĩ Villeneuve nói rằng trách nhiệm của cộng đồng là đảm bảo không ai bị bỏ rơi. Nhưng cô thừa nhận rằng trách nhiệm thường thuộc về các dịch vụ khẩn cấp trong thời kỳ khủng hoảng.

"Thực tế là trách nhiệm thuộc về các dịch vụ khẩn cấp. Nhưng điều đó không có nghĩa là dịch vụ khẩn cấp nhất thiết phải có khả năng chuẩn bị cho người khuyết tật và hỗ trợ họ. Họ thường không biết làm thế nào để đảm bảo tài nguyên, đảm bảo thông tin và trang web của họ ở các định dạng mà bất cứ ai cũng có thể truy cập được. " -Tiến sĩ Villeneuve nói.

Ông Jeff Smith, Giám đốc điều hành tổ chức Người khuyết tật Úc, đồng ý với quan điểm này. Ông nói rằng những người trong cộng đồng khuyết tật đã nói với ông rằng họ không tiếp cận được các chương trình phát sóng cũng như các tài nguyên trên mạng liên quan đến cháy rừng.

"Quan trọng là tất cả các thông tin liên lạc có thể tiếp cận được với mọi người. Không phải tất cả các phương tiện truyền thông đều đáp ứng điều này. Trong một số trường hợp vẫn có phiên dịch viên dùng ngôn ngữ ký hiệu, nhưng các phương tiện truyền thông đã bỏ qua các phiên dịch viên này với mong muốn tiếp cận hình ảnh của người phát biểu hơn. " Ông Jeff Smith phát biểu.

Michelle Villeneuve nói rằng các tổ chức y tế và khuyết tật cộng đồng nên thúc đẩy sự thay đổi:

"Tôi có một yêu cầu là các dịch vụ khẩn cấp phải bảo đảm tất cả thông tin của họ đều có thể tiếp cận được và cần chắc chắn rằng khi họ hỗ trợ di tản thì họ biết rõ tình trạng khuyết tật của mỗi cá nhân cũng như nhu cầu của họ. Nhưng đó là điều không thực tế. Chỉ có những nhân viên hỗ trợ cộng đồng và hỗ trợ người khuyết tật mới làm được điều đó. "

Jeff Smith nói rằng việc cải cách là cần thiết, và cần tập trung vào ý kiến của người khuyết tật:

"Mọi người đang làm tốt nhất theo khả năng của họ, nhưng việc lên kế hoạch và khắc phục thảm họa nếu có liên quan đến người khuyết tật thì cần bổ sung thêm vào hệ thống. Mọi việc nên bắt đầu từ lúc lên kế hoạch. Nếu mọi người cùng ngồi bàn thì rất nhiều vấn đề sẽ được giải quyết . "

Thêm thông tin và cập nhật Like 
Nghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại 



Share