Luật lệ về bóng bầu dục của Úc, hay đơn giản hơn là 'footy', ngày càng trở nên có tổ chức hơn và được du nhập vào Victoria vào cuối những năm 1850 'như một cách để giữ cho các cầu thủ có thể trạng tốt trong mùa đông’.
Ngày nay, ‘Aussie Rules’ được hơn 1,25 triệu người chơi trên khắp đất nước, với các trận đấu dành cho cả nữ và nam và thu hút nhiều khán giả tham dự hơn bất kỳ môn thể thao nào khác ở Úc.
Tổng Cuộc Bóng Bầu Dục Úc hay Australian Football International gọi tắt là AFI, được thành lập để phát triển môn chơi của Úc ra quốc tế và trong các cộng đồng đa văn hóa ở Úc.
Giám đốc điều hành Brian Clark cho biết, AFI mang lại cho mọi người và cộng đồng thông qua thể thao và mọi người đều được hoan nghênh khi tham gia.
“Vì vậy dù quí vị từ Nam Phi, từ Nam Mỹ, Á Châu, Âu Châu hay Thái Bình Dương đến, hãy tham gia vào Tổng Cuộc Túc Cầu Quốc tế Úc Châu gọi tắt là AFI, tôi sẽ hướng dẫn quí vị chơi môn nầy như thế nào".
"Không cần biết quí vị đến từ đâu, đều có thể chơi môn nầy dễ dàng".
'Một trong những điều tôi chỉ dẫn cho những người mới đến, là khuyến khích quí vị nam cũng như nữ hãy tham dự và chúng tôi sẽ thực hành kiểu thi đấu không va chạm".
'Điều nầy thực sự tốt đẹp vì quí vị thực tập ngoài trời với không khí tốt lành, gặp gỡ những bạn mới và quí vị không bị đụng đầu nhau”, Brian Clark.
Ông cho biết mặc dù có nhiều qui tắc đặc biệt cho môn nầy, thì việc chơi bóng bầu dục đặc biệt gây phấn khởi vì sự tự do của nó mang lại.
“Luật lệ về bóng bầu dục theo thể thức Úc không giống như các luật lệ khác, thực sự là kế hợp mọi thứ".
"Quí vị có một chút bóng tròn hay bóng đá, một chút rugby ngay cả bóng rổ nữa, do quí vị nhồi banh khi chạy".
'Đó là chuyện khó khăn, khi đó không phải là một quả banh tròn".
"Khi quí vị nhận được banh thì có nhiều lựa chọn: hoặc chạy, hoặc dùng tay, hay nhồi banh".
'Vì vậy căn bản, quí vị có thể di chuyển khắp nơi và có thể dùng tay, chẳng có thủ môn nào cả và căn bản, mọi người có thể là một thủ môn".
'Do đó sự tự do trong môn chơi, có lẽ là một trong đặc tính độc đáo nhất của môn nầy”, Brian Clark.
Ông vạch ra rằng, hiểu được cách thức ghi bàn thường là phần khó khăn nhất của môn chơi đối với những người mới.
“Quí vị có 4 cột ở mỗi góc sân và 2 cột ở giữa vốn là cột có chiều cao cao hơn, cũng như có hai cột bên ngoài thấp hơn".
"Nếu đưa được bóng vào cột ở giữa vốn là cột cao nhất, quí vị ghi được bàn thắng và được tính 6 điểm".
"Còn nếu bóng đi vào giữa cột cao nhất và cột phụ ở kế bên, quí vị chỉ được 1 điểm".
"Vì vậy quí vị có thể thấy một đội ghi được 2.6 điểm thì việc nầy có nghĩa gì?".
"Vâng, 2 có nghĩa là lần ghi bàn, quí vị ghi được 6 điểm hai lần là 12 điểm, còn 6 là điểm ghi được mỗi lần".
"Do đó 2.6 thực sự là 18 điểm, chuyện nầy khá khó hiểu cho những người mới chơi, thế nhưng đó lại là nét độc đáo của môn chơi”, Brian Clark.
Một trong những chương trình cộng đồng hàng đầu của AFI là Harmony Cup, một sự kiện thường niên được tổ chức tại Melbourne, nơi những người chơi từ các cộng đồng di dân thi đấu dưới lá cờ của quốc gia xuất xứ của họ.
Kể từ năm 2004, AFI đã thành lập một số đội, bao gồm Albania, Hy Lạp, Israel, Ý, Lebanon, Macedonia, Samoa, Nam Phi, Tonga và Việt Nam vân vân.
Ông Clark nói rằng, tham gia một câu lạc bộ footy là một cách tuyệt vời để nâng cao sức khỏe tinh thần và thể chất, cũng như học được một số cách diễn đạt mới của người Úc, có thể giúp xây dựng sự tự tin và đóng vai trò là người bắt đầu cuộc trò chuyện.
“Vì vậy, nếu quí vị ghi một điểm ngoạn mục là nhảy lên vai ai đó rồi bắt một quả bóng, đó có lẽ là phần hay nhất và tuyệt vời nhất trong trò chơi của chúng tôi, cũng như nó thật ngoạn mục".
'Thế nhưng quí vị không ghi được dấu ấn ngoạn mục, vì điều đó mất quá nhiều thời gian và còn nhiều việc phải làm".
"Đôi khi sút vào khung thành là một cuộn xúc xích và quí vị nói: 'Ồ, một cuộn xúc xích đẹp đó.'
"Tôi đã nói với ai đó trong buổi huấn luyện: 'Đó là một cuộn xúc xích đẹp, một món ăn ngon', chúng tôi cũng sử dụng thuật ngữ snag, tạm dịch là cú bắt banh quá đẹp, thế nhưng mọi người chẳng hiểu tôi nói về cái gì”, Brian Clark.
Trong khi đó Bela Blazevic chơi bóng đá tại câu lạc bộ túc cầu bán chuyên nghiệp, có tên là Câu lạc bộ Túc Cầu Sydney United 58, nơi cô cũng làm quản lý về truyền thông.
Cô nói rằng, trở thành một phần của câu lạc bộ bóng đá cộng đồng không chỉ đơn thuần là chơi trò chơi, vì các câu lạc bộ thường tổ chức các sự kiện để tôn vinh nền tảng dân tộc của họ.
“Một số trận đấu lớn khác cũng phản ánh ngày trọng đại của Croatia".
'Vào ngày 30 tháng 5, chúng tôi đã tổ chức lễ kỷ niệm Ngày Túc Cầu Toàn quốc Croatia và vào ngày hôm đó, chúng tôi đã tổ chức một lễ kỷ niệm lớn ở câu lạc bộ Croatia".
'Chúng tôi có những đứa trẻ cũng mặc trang phục truyền thống, đi dọc theo các cầu thủ vào sân".
"Tôi có thể nói với Football New South Wales rằng, nhiều đội khác vẫn có mối liên hệ chặt chẽ với nền tảng dân tộc của họ".
"Có nhiều người trong số họ, chắc chắn vẫn bày tỏ lòng kính trọng đối với các quốc gia nơi chúng tôi đến và kỷ niệm những ngày tương tự như họ có thể tham gia, không chỉ cộng đồng tại Úc mà còn cả mối quan hệ ở quê nhà”, Bela Blazevic.
Cô cho biết, họ có các chương trình phù hợp với mọi lứa tuổi và phụ huynh cũng có thể trở thành trọng tài và huấn luyện viên, thông qua các khóa học do Football NSW cung cấp.
Tham dự một trận bóng đá cộng đồng, cũng là một cách tuyệt vời để học một số thành ngữ và nhóm chữ mới khó dịch từ tiếng Anh.
Cô cho biết tại sân vận động Sydney United 58 có sức chứa 12 ngàn người, họ tổ chức các trận đấu vào chủ nhật hàng tuần.
“Một trong số đó là ghi bàn trong tiếng la hét được gọi là screamer".
"Đó là chuyện sút vào lưới từ một khoảng cách xa, vượt qua tất cả những cầu thủ ở đó và nếu sút từ khoảng cách xa, là ghi một bàn la hét".
"Chúng tôi cũng có top bins, là ghi một bàn thắng ngay ở góc thượng của khung thành".
'Tôi có thêm một chuyện nữa mà chúng tôi sử dụng ở đội United, được gọi là ‘ở gần’ và đó đường chuyền tuyệt vời của các cầu thủ ở khu vực giữa".
'Vì vậy những người chơi ở khu vực trung tuyến, phải kết hợp với đồng đội ở hàng tiền đạo và hậu vệ”, Bela Blazevic.
"Có một cú đá bom, là nơi người đá tung quả bóng từ chân của mình lên không trung. Nó bay rất cao trên không và rất khó bắt, hoặc có một cú đá vụn nhỏ chỉ là một cú đá nhỏ qua hàng phòng ngự, mà người đá cố gắng lấy lại banh hoặc chuyền cho một cầu thủ khác”, Peter Clarke.
Trong khi đó bà Nicole Lenoir-Jourdan là một thành viên trong Hội đồng Quản trị của Câu lạc bộ Cricket ở Bắc Sydney, được biết đến với cái tên The Bears.
Bà nói rằng, với gần 4 ngàn câu lạc bộ cricket ở Úc, quí vị có thể bắt đầu đánh bóng bất cứ khi nào muốn, bất kể tuổi tác hay chuyên môn của quí vị.
Bà chỉ ra rằng, quí vị cũng có thể bắt đầu câu lạc bộ của riêng mình để chơi giải trí với bạn bè, thế nhưng tham gia một đội địa phương đã được thành lập, có thể giúp tiết kiệm một số chi phí về thiết bị, sân chơi và trọng tài được chứng nhận.
Bà cũng nhắc nhở rằng, việc tham gia một câu lạc bộ địa phương cũng có thể đòi hỏi một khoản đầu tư vào các thiết bị cần thiết.
“Mỗi câu lạc bộ khác nhau về cách mua sắm thiết bị cho quí vị, thế nhưng thông thường quí vị phải trả một khoản phí và kèm theo đó là áo thi đấu cricket".
"Quí vị phải mua miếng đệm và chiếc gậy đập bóng dành cho cricket của riêng mình".
'Gậy rõ ràng là thiết bị quan trọng nhất đối với là người đập bóng, thế nhưng ngay cả khi quí vị là một người ném bóng, thì điều quan trọng cũng là phải có được một cây gậy tốt".
"Một cây gậy tốt thường sẽ giúp đánh được quả bóng đó lâu hơn một chút".
"Thế nhưng nếu là một cầu thủ cricket giỏi và đã có kỹ thuật tốt, thì thực sự không quan trọng là quí vị có loại trang bị nào”, Nicole Lenoir-Jourdan.
Trong các nguyên tắc về cricket được gọi là 'Luật' chứ không phải là 'quy tắc' và hiện có 42 Điều luật về Cricket.
Đối với bà Lenoir-Jourdan, phần thú vị nhất của trò chơi là khi người chơi yêu cầu trọng tài quyết định xem, người đánh có bị loại hay không.
“Khi ném một quả bóng thật tốt, quí vị nghĩ rằng nó đã ra ngoài, nên đưa tay lên trời và nói: 'Howzat?'.
"Cả đội có thể nói điều đó và các trọng tài có thể bị lung lay, vì nếu cả đội đang nói 'Howzat?', thì trọng tài có thể nghĩ rằng quả bóng hấp dẫn đó có thể đã đi ra ngoài".
"Sau đó trọng tài sẽ đưa ngón tay lên trời và nói 'bóng ra ngoài!', Nicole Lenoir-Jourdan.
Ông Peter Clarke là quản lý của Liên Đoàn Rugby Cộng đồng cuả New South Wales, giải thích sự khác biệt giữa Rugby League và Rugby Union.
“Sự khác biệt chính của Liên Đoàn bóng bầu dục Rugby League, so với bóng bầu dục theo thể thức Úc Rugby Union là có 13 cầu thủ trên sân, trong khi Rugby Union có 15 người mỗi bên".
"Điều này hơi khác một chút so với Rugby League, nơi chúng tôi phải chơi bóng sau khi quí vị va chạm hay tackle".
'Khi va chạm, chúng ta chơi quả bóng xoay quanh việc lăn bóng bằng chân và nó sẽ chuyển sang hiệp giả dummy half, là người nhặt bóng và chuyền nó cho đội tấn công”, .Peter Clarke
Liên đoàn Bóng Bầu Dục được gọi là NWS thường tổ chức các chương trình Try League dành cho các cộng đồng đa dạng về văn hóa và ngôn ngữ, những người muốn tìm hiểu trò chơi theo một hình thức vui nhộn và không cạnh tranh.
Ông Clark vạch ra rằng, chơi rugby trong một câu lạc bộ cộng đồng khác biệt với các trận đấu gay cấn của các cầu thủ chuyên nghiệp.
“Có các quy tắc áp dụng và chúng tôi có qui luật chơi an toàn".
'Chúng tôi cũng có các lựa chọn là chơi không tiếp xúc, vì vậy quí vị có thể tham gia và tận hưởng các kỹ năng khác nhau của trò chơi mà không cần tiếp xúc, cho đến khi xây dựng sự tự tin".
'Vì vậy, rõ ràng là một phần của qui luật là nếu quí vị gia nhập như một phần của phí đăng ký, thì sẽ có bảo hiểm vốn được cung cấp cho mọi người đã ghi tên”, Peter Clarke.
Khi nói đến thuật ngữ bóng bầu dục, ông Clark nói rằng môn thể thao này có một lượng lớn các biệt ngữ.
Ông đề cập đến một số cách giải thích một cú đá.
“Quí vị có một cú đá grubber là một cú đá đi dọc theo mặt đất rồi lăn trên mặt đất".
"Ngoài ra còn có một cú đá hình quả chuối, liên quan đến quỹ đạo hoặc đường bay của cú đá, nếu nó đi theo hướng ngược lại trước mặt người đó".
"Có một cú đá bom, là nơi người đá tung quả bóng từ chân của mình lên không trung".
'Nó bay rất cao trên không và rất khó bắt, hoặc có một cú đá vụn nhỏ chỉ là một cú đá nhỏ qua hàng phòng ngự, mà người đá cố gắng lấy lại banh hoặc chuyền cho một cầu thủ khác”, Peter Clarke.
Còn nếu chơi một môn thể thao không phải là trò chơi yêu thích cuả quí vị, thì quí vị vẫn có thể tham gia câu lạc bộ thể thao cộng đồng với tư cách tình nguyện viên, để giúp điều hành câu lạc bộ và nhận được những cảm giác thân thuộc, những tình bạn mới và ý thức cao hơn là chỉ về mục đích thể thao mà thôi.
Thêm thông tin và cập nhật Like Nghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại