Tolu Olubunmi sinh ra ở Nigeria là một tuýp người mơ mộng.
Bà là người di cư không có giấy tờ đến Hoa Kỳ từ khi còn bé.
Sau khi hoàn thành chứng chỉ về kỹ sư hóa học, bà nói, bà phát hiện ra mình không có tư cách pháp lý để làm việc trong chính ngành nghề của mình.
Sau đó, bà đã làm việc với Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama để thành lập chương trình DACA,là chương trình Hành động Trì hoãn cho Trẻ em Nhập Cư nhằm cho phép hàng trăm ngàn thanh thiếu niên được ở lại và làm việc tại Hoa Kỳ.
"Sự thất vọng đã chuyển thành phong trào mạnh mẽ này . Nó hướng đến những người bị ảnh hưởng trực tiếp và đang vượt xa hơn khỏi cộng đồng."
Những sáng kiến như thế này đã được chia sẻ tại Hội nghị quốc tế Metropolis Sydney, hội nghị tập hợp hàng ngàn người từ hơn 30 quốc gia để nêu bật những nghiên cứu, thách thức và thành công mới nhất trong vấn đề di cư.
Hội nghị được tổ chức trong thời điểm xảy ra những thách thức bao gồm vấn đề di cư đang ngày càng bị khai thác vì lợi ích chính trị.
Khi mọi người băng qua Mexico, với hy vọng đến được Hoa Kỳ, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump đã đẩy mạnh cuộc đối thoại chống nhập cư của mình trước cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ ở quốc gia đó.
Gloria Careaga, một nhà tâm lý học xã hội tại Đại học Tự Quản Tâm lý Xã hội Quốc Gia của Mexico, đã nói với hội nghị rằng đó là một trường hợp nữa của những người di cư được sử dụng để thúc đẩy chiến dịch chính trị.
"Vâng, đây là một tình huống chính trị. Nhưng vấn đề là họ đang xem cuộc sống của người dân như trò đùa."
Các nhà phân tích tại hội nghị nói rằng hành động ngăn chặn và giam giữ đã trở thành những nền tảng chính của chính sách nhập cư trên toàn thế giới.
Nhưng họ cho rằng cách tiếp cận này không hiệu quả.
Paris Aristotle, giám đốc điều hành của Survivors of Torture Australia, nói rằng những người tị nạn sẽ luôn trốn chạy khỏi chiến tranh và cực khổ . Vì thế, tư duy đổi mới về vấn đề này là cần thiết.
"Bất kể hình thức ngăn chặn nào chúng tôi đưa ra, mọi người , dựa theo nhu cầu bức thiết và theo kết quả của những tình huống khẩn cấp, sẽ vẫn tìm mọi cách để bảo vệ bản thân và gia đình của họ. Và vì thế, nó khiến cộng đồng quốc tế phải suy nghĩ khác đi về cách họ quản lý những người tháo chạy khỏi những hoàn cảnh đó. "