Ở tuổi 20, cậu sinh viên trẻ Lê Minh Sơn mang mong ước muốn được làm gì đó cho những người thiệt thòi cùng khổ hơn mình và cậu nghĩ tài sản duy nhất mà cậu có là kiến thức và đó là thứ mà cậu có thể cho đi.
Lê Minh Sơn quan tâm đến vấn đề xã hội từ những chuyến đi làm thiện nguyện về nông thôn, thấy người dân và bạn bè đồng trang lứa có quá nhiều thiếu thốn và có quá nhiều những thứ họ cần mà trước hơn hết là kiến thức pháp luật để họ có thể tự giúp mình vượt qua những khó khăn khi bị nhũng nhiễu hà hiếp.
ý nghĩ phổ biến kiến thức luật nhen nhúm trong đầu cậu sinh viên trẻ tuổi thế nhưng chưa kịp thực hiện thì Sơn bị nhà trường mời lên và giao cho an ninh đem em đi thẩm vấn ba ngày.
'Trong thời gian ở trong công an em chỉ nghĩ đến những trường hợp chết trong đồn công an và em thật sự lo lắng cho tính mạng của mình."
Công an đã dọa dẫm và ép cậu ký nhận những việc mà họ cáo buộc là cậu có làm, và cậu bé 20 tuổi đã phải ký sau khi bị buộc mở hết điện thoại và laptop để công an lục lọi truy tìm trong đó.
Lê Minh Sơn nói đến giờ này những đồ đạc cá nhân của cậu vẫn chưa được trả lại.