Thông thường một số người sẽ được yêu cầu xét nghiệm ma túy ngẫu nhiên, ví dụ các tài xế, vận động viên thể thao, tù nhân, quân nhân v.v..
Chính phủ muốn xét nghiệm ma túy cả những người nhận trợ cấp xã hội, thậm chí kể cả các dân biểu quốc hội, và các nghị viên thành phố.
Chính phủ dự trù làm thí điểm trong hai năm tại các hội đồng thành phố Logan ở Queensland, Canterbury-Bankstown ở New South Wales và Mandurah ở Western Australia, nghiệm khoảng 5.000 người nhận trợ cấp xã hội.
Ai tìm thấy dương tính một lần sẽ được chuyển qua nhận tem phiếu thay vì tiền mặt, và nếu kết quả xét nghiệm là dương tính thêm một lần nữa thì sẽ được giới thiệu đi cai nghiện.
Tiểu bang Tasmania đang vận động để tất cả các dân biểu và nghị viên phải được xét nghiệm ma túy thường xuyên.
Chủ nhân một số công ty cũng muốn xét nghiệm ma túy nhân viên vì lý do an toàn như trong ngành xây dựng, hầm mỏ, trong quân đội, cảnh sát và nhân viên cấp cứu.
Theo luật hiện hành thì chủ nhân có quyền yêu cầu nhân viên làm xét nghiệm ma túy.
Bạn sẽ được yêu cầu lấy mẫu nước tiểu, nước miếng và tóc để xem có dấu vết của ma túy trong người hay không.
Người ta sẽ tìm cần sa, bạch phiến, amphetamines (methamphetamines, speed, ecstasy), benzodiazepines (Valium, Xanax) và opiates (heroin, opium, codeine).
Đầu tiên mẫu xét nghiệm sẽ được lấy tại chỗ và nếu cho kết quả dương tính thì sẽ được gởi tới phòng thí nghiệm để kiểm tra lại cho chính xác.
Bạn có quyền từ chối làm xét nghiệm hay không? Câu trả lời là không vì luật cho phép chủ nhân đưa ra yêu cầu đó miễn là phải hợp pháp và hợp lý.
Nếu từ chối bạn có thể bị kỷ luật hoặc mất việc bởi vì không tuân theo những qui định đặt ra để bảo vệ sự an toàn cho các nhân viên khác.
Thường các công ty hay công sở có qui định nồng độ ma túy cho phép, nếu vượt quá là bạn đã vi phạm.
Nhưng cũng có người tỏ vẻ hoài nghi về công hiệu của chính sách xét nghiệm ma túy bắt buộc vốn đang được tranh luận, nhất là khi kết quả xét nghiệm có thể không chính xác.